TRANG CHỦ |
Truyện Teen |
Ngôn Tình |
Đam Mỹ |
Bách Hợp |
Tử Vi |
Truyện Tranh |
Facebook |
Xổ Số |
Dịch |
Tải Game |
Báo |
Tiền Ảo Bitcoin |
phan 7
"Muội muốn sờ vào nơi làm muội tò mò hơn không?" ở bên tai nàng hắn nói lời cám dỗ.
"Nơi nào?"
Khi hắn đem tay nàng chạm vào nơi nóng rực trên người hắn, nàng trừng to mắt, thở dốc vì kinh ngạc.
"Trên người huynh sao lại giấu một cây gậy?"
"Cây gậy? !" Thẩm Tướng Khuyết cười rộ lên.
"Không đúng sao?" vẻ mặt Hoa Điệp mờ mịt hỏi.
"Không sai, chỉ là huynh mới biết được thì ra khả năng tưởng tượng của muội lại đáng yêu đến như vậy." Nàng vậy mà lại đem tượng trưng cho phái nam của hắn thành cây gậy!
Nghe hắn khen, mặt Hoa Điệp đỏ lên, "Đây là lần đầu tiên muội nghe huynh nói muội khả ái."
Nàng rất vui vẻ.
"Muội cảm thấy nó là cây gậy sao?" Hắn ở bên tai của nàng thấp giọng hỏi.
"Nếu không phải cây gậy, vậy là cái gì?" Hoa Điệp nghi ngờ, thấy nụ cười thần bí của hắn, nàng có cảm giác không rét mà run.
"Muội tại không sờ xem một chút?" hắn mỉn cười.
"Sờ xem một chút?"
Khi Hoa Điệp dùng sức cầm cây gậy hắn giấu ở trên người, liền nghe hắn rên lên một tiếng.
Nàng không rõ cho nên nhìn hắn, hỏi: "Huynh làm sao vậy?"
"Muội quá dùng sức ." Ngũ quan tuấn dật của hắn hơi vặn vẹo.
"A?" Hoa Điệp bị dọa sợ lập tức buông tay, "Chuyện gì xảy ra?"
Vẻ mặt nàng hoang mang, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Trong mắt Thẩm Tướng Khuyết loé lên ánh sáng quỷ dị, nghẹ giọng hỏi: "Muội có biết muội vừa cầm vật gì không?"
Hoa Điệp ngu ngốc gật đầu.
Khi hắn cởi đi quần áo nửa người dưới, trần như nhộng ở trước mặt nàng, mặt nàng trở nên đỏ tới mang tai, xấu hổ cúi đầu, ánh mắt lại tò mò len lén liếc nửa người dưới của hắn.
Thẩm Tướng Khuyết nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên, ánh mắt chứa ý cười, "Nếu như muốn nhìn, liền quang minh chánh đại nhìn."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoa Điệp càng đỏ hơn. Không nghĩ tới lại bị hắn bắt gian tại trận, thật là mất hết thể diện.
Đột nhiên, ánh mắt của nàng liếc về dục vọng giữa hai chân hắn, hai mắt nàng trừng thật lớn.
Đó. . . . . . đó là cái gì?
Thật dài ,rất giống một cây gậy, hơn nữa, nó lại vểnh lên!
Hoa Điệp ngây ngẩn cả người, không cách nào tưởng tượng được đến tột cùng nó là cái thứ gì?
"A. . . . . . Chẳng lẽ. . . . . . Muội vừa rồi bắt được, chính là cái này?"
"Đúng vậy, không sai." Hắn hôn môi của nàng, nhìn vẻ mặt ngốc trệ của nàng, khóe miệng lộ ra nụ cười thú vị.
"Vậy là cái gì?" Nàng càng xem càng cảm thấy thần kỳ.
"Một lát nữa nó sẽ cho muội nếm được mùi vị sung sướng." Từ cổ nàng hắn hôn một đường xuống, miệng ngậm lấy quả mân xôi trên ngực nàng, dùng đầu lưỡi trêu chọc.
Rất nhanh thân thể của nàng nổi lên phản ứng, hoa huyệt không ngừng chảy ra chất lỏng trong suốt, trong không khí trôi nổi mùi xạ hương nồng nặc, mà cái miệng nhỏ nhắn của nàng thì rên rỉ ra nhạc khúc tuyệt vời.
Tay của hắn đi xuống, trêu đùa hoa viên mẫn cảm của nàng, phái nam kiên đĩnh của hắn chỉa vào bụng nàng, để cho nàng cảm giác được sự nóng rực cùng to lớn của nó.
"Muội cảm nhận nó." Hắn cười ,đem tay nàng đặt lên cứng rắn của hắn.
Mặt Hoa Điệp đỏ lên, không cách nào khác hơn là nhìn dục vọng của hắn nằm trong tay nàng từ từ phình to, trở nên cứng rắn, nàng nhịn không được nắm chặt, muốn nhìn một chút đến cùng nó có bao nhiêu to lớn.
Khóe miệng Thẩm Tướng Khuyết co quắp, thanh âm trở nên trầm thấp, " Muội trêu đùa huynh sao? "
"Muội không có" Nàng đỏ mặt phủ nhận, muốn buông tay ra, nhưng hắn đè lại tay nhỏ bé của nàng, không để cho nàng buông ra.
Hoa Điệp mờ mịt ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt của hắn trở nên thâm thúy hơn.
"Tiếp tục" Hắn ra lệnh.
"Tiếp tục?" Nàng ngây ngẩn cả người, không hiểu hắn muốn nàng tiếp tục cái gì?
"Tay của Muội."
"Tay của Muội?"
"Đùa giỡn nó như vừa rồi." Thanh âm Thẩm Tướng Khuyết càng thêm khàn khàn, trong mắt lóe lên thống khổ và vui thích.
"Huynh thích?" Hoa Điệp mở to hai mắt, nhìn hắn hết sức hưởng thụ, nàng cẩn thận mở miệng hỏi thăm hắn.
"Ừ!" Hắn nhẹ nhàng đáp một tiếng, đồng thời chỉ dẫn tay nàng, "Muội thử cử động lên xuống, không cần phải quá dùng sức."
Hoa Điệp cử động theo chỉ dẫn của hắn, tay nhỏ bé cầm lấy cứng rắn của hắn, cảm giác được hắn to lớn nóng rực.
Khi nàng chậm rãi cầm cái to lớn kia lên xuống, chỉ thấy hắn nhắm mắt lại, vẻ mặt hơi vặn vẹo, từ trong cổ họng dật phát ra tiếng thở dốc, "Ừ. . . . . ."
Nghe âm thanh khàn khàn rên rỉ của hắn, Hoa Điệp giật mình, nàng đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìnn thấy bộ dáng cực kỳ đau khổ của hắn.
"Có đau không?" Hoa Điệp lo lắng nhìn hắn.
"Không, không phải là đau. . . . . ."
"Nhưng mà vẻ mặt huynh giống như là rất thống khổ?"
"Đó không phải là thống khổ, cũng giống như muội sung sướng vừa rồi, muội cũng cho huynh cảm thụ giống như vậy." Thẩm Tướng Khuyết nói nhỏ .
Hoa Điệp mừng rỡ tươi cười lộ ra lúm đồng tiền, "Muội cũng làm cho huynh vui vẻ?"
"Đúng vậy, không sai."
Hoa Điệp hưng phấn, bàn tay cầm lấy bộ vị của hắn càng thêm tăng nhanh tốc độ.
Săc mặt Thẩm Tướng Khuyết trở nên ửng hồng, dữ tợn nói, "Đủ rồi, đừng làm nữa, tiếp tục nữa huynh sẽ. . . . . ."
Hắn còn chưa có nói xong, cứng rắn nóng bỏng của hắn liền bắn ra chất lỏng màu trắng, làm Hoa Điệp ngây ngẩn cả người.
Nàng cảm thấy mình giống như vừa gây ra họa?
Chương 7.1
–
"Thật đáng chết, Muội…!" trong mắt Thẩm Tướng Khuyết dấy lên lửa giận. Hắn thế mà dễ dàng ra như vậy!
Đối với hắn mà nói, chuyện này đả kích đến tự tôn và mặt mũi.
"Tướng Khuyết Ca, huynh tức giận sao?" Hoa Điệp rúc cổ, trong mắt mang theo áy náy, mặc dù nàng không biết mình đã gây ra hoạ gì.
"Huynh muốn muội phải chịu trách nhiệm."
"chịu trách nhiệm cái gì?" Nàng cẩn thận hỏi.
Đột nhiên Thẩm Tướng Khuyết đẩy nàng ngã xuống giường, vẻ mặt âm vụ, rất dọa người.
Hoa Điệp nằm ở trên giường, tâm tình thấp thỏm bất an, ngửa đầu nhìn khuôn âm tình bất định của Thẩm Tướng Khuyết, ngực liên tục kinh hoảng.
Gương mặt tuấn tú của hắn tới gần, không nói một lời đôi môi đột liền phủ lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng, đầu lưỡi ngang ngược đoạt lấy mùi vị ngọt ngào của nàng.
Hoa Điệp ưm một tiếng, thân thể căng thẳng bắt đầu buông lỏng.
Đột nhiên, nàng cảm thấy hạ thể bị cái gì đó ma sát, mà khi nàng đắm chìm trong nụ hôn mãnh liệt của hắn, cũng không để ý nhiều như vậy.
Từ từ, nàng lại cảm thấy phía dưới có vật gì đó đang từ từ lớn mạnh, nàng muốn xem, nhưng nam nhân đè ở trên người nàng vẫn không ngừng cướp lấy ngọt ngào của nàng.
Nàng bị hôn đếm đầu óc choáng váng, đã phân không rõ Đông Nam Tây Bắc, trước mắt chỉ có tên nam nhân tà nịnh này làm nàng say mê.
"Tướng Khuyết Ca. . . . . ." Nàng rên rỉ một tiếng, ánh mắt ẩn tình đủ để cho tất cả nam nhân mê say không dứt.
Thẩm Tướng Khuyết nói nhỏ ở bên tai nàng, "Muội xem xem, nhờ sự giúp đỡ của muội, huynh lại khôi phục giống vừa rồi, muội có vui không?"
Hoa Điệp cúi đầu, thấy phái nam to lớn giữa hai chân hắn không ngừng lớn mạnh, không nhịn được thở dốc.
Nàng không tưởng tượng được mới vừa rồi còn mềm nhũn ngã xuống, như thế nào lập tức lại trở nên to lớn như vậy, thậm chí so lần đầu tiên còn cứng rắn hơn.
"Muội vui vẻ không?" Hắn mỉm cười.
Hoa Điệp không hiểu hắn hỏi câu này là có ý gì, nhưng thấy nụ cười trên mặt hắn, nàng không thể làm gì khác hơn là lúng túng gật đầu một cái.
"Ừ!"
"Phải không?" nụ cười trên mặt hắn càng quỷ dị hơn .
Đột nhiên, hắn nâng nông nàng lên, đem hai bắp chân nàng để lên bả vai hắn.
Hoa Điệp kêu lên một tiếng, không hiểu hắn muốn làm cái gì, nhìn thấy tư thế lúng túng này, ánh mắt của nàng có chút xấu hổ, cảm giác được cửa u huyệt của nàng không ngừng bị vật to lớn của hắn ma sát.
Một lần lại một lần, Hắn dùng vật nam tính của hắn cọ xát vào nàng, làm cho nàng cảm nhận được một trận tình cảm mạnh mẽ như sóng biển, cơ hồ muốn nhắn chìm nàng.
"Tướng Khuyết Ca, không. . . . . ." Nàng bất lực la hét, thậm chí nàng cũng không biết vì sao nàng lại la hét, hai tay vô lực bám vào bờ vai của hắn.
"Muội thật sự không muốn?" dù đang bận nhưng hắn vẫn ung dung hỏi, cũng không ngừng hành hạ nàng, dùng hai tay cùng vạt to lớn khiêu khích nàng, khiến nàng liên tục thở gấp, u kính xinh đẹp ướt nhẹp một mảnh, ngay cả vật to lớn của hắn cũng bị hoa dịch dính ướt.
"Ô. . . . . . Tê dại. . . . . . Rất tê dại. . . . . ."
"Muốn? Hay không muốn?" Hắn nghẹ giọng hỏi.
Hoa Điệp gật đầu, "Muốn. . . . . . Muội muốn. . . . . ."
Nàng thấp giọng nức nở, cảm thấy rất khổ sở, rất thống khổ, hoa huyệt không ngừng run rẩy, mãnh liệt đòi hỏi làm cho nàng sắp phát điên.
"Muội thật là thích khóc." Hắn hôn lên nước mắt nàng, nhìn ánh mắt đẹp của nàng nổi lên một tầng sương mù, bộ dạng này của nàng khiến người ta đau lòng.
"Tướng Khuyết Ca. . . . . ." Nàng nhìn hắn, nước mắt rơi lã chã.
"Đừng khóc, huynh sẽ giúp muội."
Hắn hôn môi của nàng, sau đó đem vật tượng trưng cho phái nam nhẹ nhàng đâm vào.
"Ô. . . . . ." khi dị vật tiến vào, nàng cảm giác được thân dưới của mình từ từ bị xé ra, nàng khóc lên, móng tay đâm sâu vào trong cánh tay của hắn, thở hổn hển
"Muội sẵn sàng chưa." Hắn kề môi nàng, nói nhỏ .
Sẵn sàng? Sẵn sàng cái gì? Trong mắt Hoa Điệp hiện lên một tia mờ mịt.
Không đợi nàng hiểu, đột nhiên hắn đâm vào, nàng trừng to hai mắt,nàng muốn thét chói tai, nhưng lại bị hắn phủ môi lên.
"ưm . . . . . ưm. . . . . . Tránh ra. . . . . ." đầu nàng đầy hoảng loạn, tay nhỏ bé ra sức đánh vào lồng ngực của hắn.
Thật là đau! Đau chết người!
Tròng mắt Hoa Điệp chứa đầy nước mắt, nàng bối rối, thống khổ, không hiểu vì sao hắn lại tổn thương nàng?
"Đừng nhúch nhích. . . . . ." Thẩm Tướng Khuyết cảm giác được vách tường mền mại của nàng đang không ngừng đè ép vật to lớn của hắn, thiếu chút xíu nữa hắn lại muốn tiết .
Hơn nữa nàng còn vùng vẫy giãy dụa, hắn không thể làm gì khác hơn là dùng thân thể nặng nề của mình ngăn lại động tác của nàng.
Nước mắt bao phủ toàn bộ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, thân thể mềm mại không ngừng khẽ run.
"Thật là đau!" Hoa Điệp cắn môi đỏ mọng, nửa người dưới bị xé rách truyền đến từng trận đau đớn, nước mắt tuôn trào.
Thẩm Tướng Khuyết, liên tục hôn lên nước mắt của nàng, thấp giọng an ủi: "Đợi một lát, vừa mới bắt đầu sẽ có chút đau."
Gì mà một chút, căn bản là đau chết người!
Hoa Điệp cắn răng, ánh mắt buồn bả liếc nhìn nam nhân ở trên, lại phát hiện khuôn mặt Thẩm Tướng Khuyết cực kì vặn vẹo, cho thấy hắn đang hết sức thống khổ.
"Tướng Khuyết Ca, Huynh làm sao vậy?" Nàng giãy giụa muốn giúp hắn lau đi mồ hôi trên trán, không nghĩ tới nàng mới vừa động, liền bị hắn đè ép trở về.
"Đừng nhúch nhích!" hơi thở của Thẩm Tướng Khuyết phả vào bên cổ nàng, chỉ cần nàng vừa động, liền liên lụy đến vách tường bên trong hoa huyệt mềm mại, hắn cơ hồ không kìm chế được, muốn vọt vào.
Hắn mạnh mẽ kiềm chế dục vọng của mình, không muốn làm cho tiểu nữ nhân bên dưới sợ hãi.
Hắn đưa tay vuốt ve chỗ giao hợp của hai người, từ nơi hắn vuốt ve truyền đến một trân tê dại, Hoa Điệp rùng mình, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ.
Hắn dùng ngón tay đẩy cánh hoa ra, tìm được Tiểu châu nhạy cảm, nhẹ nhàng lay động, Hoa Điệp liền kêu lên một tiếng, một loại khoái cảm nhanh như tia chớp không ngừng lẻn vào cơ thể.
"Ừ. . . . . . Rất tê dại. . . . . ." Ánh mắt của nàng đầy sương mù, tay nhỏ bé thật chặc vịn đầu vai hắn, giống như người chết đuối vớ được cái cộc gỗ.
"Còn đau không?" Hắn phả ra hơi thở ấm áp ở bên tai nàng.
Hoa Điệp lắc đầu, cong người lên, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ làm lòng người mềm nhũn.
"Tướng Khuyết Ca . . . . ." Ham muốn đốt cháy cơ thể, nàng không biết phải làm gì.
Trong mắt Thẩm Tướng Khuyết loé lên tia sáng quái dị, nhìn nàng bị tình dục thiêu đốt khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ, hắn hôn môi của nàng, chậm rãi rút ra vật to lớn từ trong hoa huyệt chặt chẽ.
Hoa Điệp cảm thấy thoải mái đồng thời tức giận vì cảm giác trống rỗng trong cơ thể.
Nàng không tự chủ lắc mông, đáng thương nhìn nam nhân phía trên.
Trong cơ thể trống không chỉ có hắn mới có thể lấp đầy.
"Tướng Khuyết Ca. . . . . ." Hoa Điệp muốn nói lại thôi, không biết nên nói như thế nào. Vừa rồi rõ ràng là nàng kêu hắn tránh ra, bây giờ làm sao có thể yêu cầu hắn lấp đầy vào khoảng trống đó cho nàng sao?
"Làm sao vậy?" Hắn nhìn gương mặt đỏ bừng của nàng, khóe miệng hiện lên nụ cười quỷ dị, hắn nhẹ giọng nói nhỏ, "Muốn sao?"
"Ừ. . . . . ." Nàng xấu hổ dúi đầu vào trong ngực của hắn, không dám nhìn hắn.
Hắn lập tức đem phái nam to lớn đưa vào trong cơ thể nàng, bắt đầu lắc lư cái mông, chậm rãi tiến vào, từng trận bù đắp làm cho nàng hét rầm lên.
"Tốt. . . . . . Cảm giác kỳ quái. . . . . ." Giống như là dạt dào lại là lấp đầy tất cả trống không.
"Bây giờ mới bắt đầu."
Tòng mắt Thẩm Tướng Khuyết trở nên đen sẫm, dùng sức cử động, một lần lại một lần xâm lấn thân thể của nàng, cơ thể hai người va chạm phát ra âm thanh mập mờ.
Mỗi lần hắn rút ra đều đem theo một lượng lớn dịch mật trong suốt, tí tách rơi xuống trên giường.
"A. . . . . . A. . . . . ." Một tiếng lại một tiếng yêu kiều, không ngừng vang vọng ở trong phòng hẹp, cùng với vẻ mặt đau khổ của nữ nhân, khi thì thỏa mãn thoải mái, khiến người ta không biết rốt cuộc là nàng đau đớn hay là vui vẻ.
"Thích không?" Hắn vừa động, vừa quan sát nét mặt của nàng.
"Thích. . . . . ." Hoa Điệp không ý thức đuổi theo nhịp của hắn, toàn thân phủ một lớp mồ hôi, trong không khí trôi nổi mùi vị hoan ái.
"Cần huynh nhanh hơn không?" thỉnh thoảng đầu lưỡi hắn liếm mồ hôi còn sót lại trên vành tai của nàng.
Hoa Điệp cắn môi, cuồng loạn gật đầu, "Muốn. . . . . . Muội muốn. . . . . ."
Thẩm Tướng Khuyết tăng nhanh nhịp điệu, nâng mông nàng lên cao, dốc sức ra vào thân thể của nàng.
Bên trong gian phòng nhất thời vang lên tiếng thân thể mạnh mẽ vỗ vào nhau, tiếng trước so tiêng sau càng thêm kịch liệt, tiếng nam nhân thở dốc cùng tiếng rên rỉ của nữ nhân, không ngừng quanh quẩn trong phòng.
Thẩm Tướng Khuyết mở bắp đùi Hoa Điệp, nhìn cự vật to lớn của mình không ngừng qua lại với hoa kính của nàng, đầu cự vật được vách tường mềm mại bao quanh, cái tư vị tuyệt vời này làm cho hắn không thoát ra được.
"Muội không được. . . . . ." Hoa Điệp ôm hắn thật chặt, thân thể không ngừng co quắp, Cự vật to lớn của hắn liên tục động đậy trong hoa huyệt chặt chẽ của nàng, mang đến từng đợt cao triều, giống như sóng biển vỗ vào nàng, nhanh chóng nhấn chìm nàng.
Nàng thét chói tay, móng tay đâm thật sâu vào trong thịt hắn, thân thể run rẩy, vách tường bên trong hoa huyệt mềm mại gắt gao co rúc lại .
"Nhịn một chút." Giọng Thẩm Tướng Khuyết nhỏ đến không thể nhỏ hơn nữa, từ trong cổ họng phát ra tiếng than nhẹ cùng tiếng thở dốc.
Nhịn một chút?
Hoa Điệp cắn môi, thân thể không ngừng run rẩy.
Cự vật to lớn của hắn lần nữa chui vào trong thân thể nhạy cảm của nàng, trong phòng lại vang lên tiếng va chạm mập mờ, Chiếc giường đáng thương cũng không chịu nổi, phát ra tiếng bì bõm.
Cuối cùng, hắn đâm thật sâu, đem tinh hoa rót vào trong u huyệt nàng, cả người mồ hôi nhễ nhại liền ngã vào trên người của nàng.
Nhất thời, trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc của hai người.
Hoa Điệp lẳng lặng ôm lấy thân thể cường tráng của hắn, mặc cho âm hưởng vui sướng lần lượt ăn mòn bản thân, cho đến khi ý thức dần chìm vào bóng tối.
Thẩm Tướng Khuyết ổn định lại hô hấp rối loạn của mình, chậm rãi rút ra phân thân từ hoa huyệt của Hoa Điệp, trong hoa huyệt tràn ra rất nhiều chất lỏng.
Hắn thay nàng lau đi dấu vết trên đùi, nhìn khuôn mặt ngủ say của nàng, trong lòng hắn ngũ vị tạp Trần.
Hắn không nên chạm vào nàng mới đúng, nghĩ đến vấn đề hai người sắp phải đối mặt, hắn liền cảm thấy phiền não.
Hắn không muốn làm theo kỳ vọng của người nhà, nhưng nghĩ đến hai người đã phát triển đến quan hệ như bây giờ. . . . . .
Thẩm Tướng Khuyết thu lại suy nghĩ, Dường như trong lòng đã quyết định.
Chương 7.2
**
Đau!
Vì sao sau khi tỉnh dậy, toàn thân đều đau nhức?
Hoa Điệp mù mịt mở mắt ra, nhưng lại thấy xung quanh hoàn toàn xa lạ.
"Đây là đâu?"
Trong nháy mắt, đầu nàng trống rỗng, đột nhiên, ý thức được mình trần trụi, nàng hoảng sợ, cả người trở nên mất bình tĩnh.
Một lúc sau, Hoa Điệp từ từ tỉnh táo lại, nhớ lại từng chuyện hôm qua, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trở nên đỏ bừng.
Nhìn bên giường đã không thấy bóng dáng của hắn, chỉ còn lại lưu lại độ ấm cho thấy hắn vừa mới tỉnh lại không lâu, Hoa Điệp muốn xuống giường, không nghĩ tới vừa động, toàn thân liền đau xót không dứt.
"Ưm. . . . . ." Nàng rên rỉ một tiếng, suýt nữa lại xụi lơ, "Thật là đau!"
Nàng chỉ cần động một cái, cả người liền đau nhói không chịu nổi.
Đột nhiên, trước mắt của nàng xuất hiện một cánh tay, bế cả người nàng lên.
Hoa Điệp kêu lên một tiếng, tay chân luống cuống ôm lấy người vừa tới, thấy trước mặt là khuôn mặt tuấn tú đang tức giận, mặt của nàng lập tức đỏ lên, ngay cả bên tai cũng hồng.
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_8
Phan_9
Phan_10 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK
TRANG CHỦ |
Truyện Teen |
Ngôn Tình |
Đam Mỹ |
Bách Hợp |
Mẹo Hay |
Trà Sữa |
Truyện Tranh |
Room Chat |
Ảnh Comment |
Gà Cảnh |
Hình Nền |
Thủ Thuật Facebook |
Facebook |
Tiện Ích |
Xổ Số |
Yahoo |
Gmail |
Dịch |
Tải Opera |
Đọc Báo |
Lưu địa chỉ wap để
tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian